📑

Pháp Đại Tự Tại Thiên đánh tiểu nhân

Pháp Đại Tự Tại Thiên đánh tiểu nhân

Giảng pháp: Liên Sinh Hoạt Phật Lư Thắng Ngạn Thời gian: N/A Địa điểm: N/A Biên dịch: Ban Biên dịch và Truyền thông Upala Việt Nam

Chú ý: Chưa nhận quán đảnh, xin đừng tu pháp!

Chú ngữ

Ôm. Mô-xi-sư-la-bô. Ya. Sô-ha. (Ôm. Ma-xi-sư-la-fu-yê. Sô-ha.)

Thủ ấn

Tay trái nắm lại, ngón cái giơ thẳng. Tay phải nắm lại đánh vào ngón cái tay trái chui thẳng vào trong nắm đấm.

Hoặc: hai tay đan ngoại phộc, ngón trỏ, ngón cái, ngón út giơ thẳng.

Ứng dụng Yết ma

Hàng phục kẻ thù

Liên Sinh Hoạt Phật truyền thụ tâm yếu khẩu quyết của pháp

Pháp Đại Tự Tại Thiên đánh tiểu nhân

Hôm nay, vì mọi người đã không quản ngại đường xa tới đây nên tôi cũng muốn truyền cho mọi người một pháp, một pháp rất nhỏ thôi. Pháp này với các bạn thì hữu dụng, còn đối với tôi mà nói thì chẳng dùng làm gì. Vì sao? Bởi vì tôi đã không còn ngã chấp rồi thì còn dùng pháp gì nữa? Bây giờ tôi sống cũng được mà chết cũng được, già cũng được mà bệnh cũng được. Tu đến cảnh giới này của tôi thì cái gì cũng tốt cả.

Hôm nay tôi truyền pháp này, gọi là pháp Đại Tự Tại Thiên đánh tiểu nhân. Còn nhớ lúc tôi ở Hồng Kông, trên đường đi đến chùa, buổi tối có một cụ bà ở cạnh chùa cầm một chiếc giày, niệm một câu chú, rồi “pẹt” một tiếng, dùng chiếc giày đập vào một tờ giấy. Tôi cảm thấy rất kỳ quái, Liên Hàn bèn nói với tôi: “Đây là đánh tiểu nhân.” A! Tôi đã nhớ ra rồi, trước đây sư phụ tôi từng dạy tôi pháp Đại Tự Tại Thiên đánh tiểu nhân. Rất hữu dụng, tôi có thể dạy cho các bạn.

Rất nhiều đệ tử đến Chân Phật Mật Uyển của tôi hỏi việc. Họ nói: “Trong công ty có lắm kẻ tiểu nhân, cấp trên là tiểu nhân, nhân viên cấp dưới cũng là tiểu nhân.” Trong lúc hỏi việc, rất nhiều người đều nói họ gặp phải tiểu nhân. Tôi liền nghĩ đến có thể dạy pháp Đại Tự Tại Thiên đánh tiểu nhân này cho mọi người.

Thật ra, các bạn chắc chắn sẽ nghĩ rằng Sư Tôn là người dùng pháp này giỏi nhất, vì sao? Vì Sư Tôn có lắm kẻ tiểu nhân nhất. Trên thực tế, tôi rất khâm phục những kẻ tiểu nhân này. Mọi người biết, tôi đi ra ngoài hoằng pháp, những tình huống mà tôi gặp phải cực kì khó khăn gian khổ, bởi vì đi tới đâu cũng có những cuốn sách nhỏ được phát ra, thật sự là rất khó ứng phó với những phỉ báng, lời đồn và tin nhảm mà người ta dành cho tôi. Tôi vô cùng khâm phục tinh thần hại người này của họ. (cười)

Một cách đơn giản bạn có thể nghĩ thử, muốn viết thành một cuốn sách như vậy, họ đã phải đọc bao nhiêu cuốn sách của tôi? Sau đó còn phải bóp méo sự thật, nghĩ cách để liên kết chúng lại với nhau, sau khi viết ra còn phải đi đánh máy, đánh máy xong thì còn phải đi in. Sau khi in ra những cuốn sách này rồi lại còn phải rất bí mật vận chuyển đến các nước, rồi từ các nước đó phải nhờ người ta bỏ từng cuốn vào trong phong bì thư, dán tem, gửi đến các giáo hội của các nước trên toàn thế giới và các phân đường Chân Phật Tông. Những việc này đều phải dùng rất nhiều tiền, nhân lực, vật lực, thời gian, tinh thần này cực kì vĩ đại đó. Và họ chỉ có một mục đích, chính là hy vọng Lư Thắng Ngạn thân bại danh liệt, để buổi tối họ lên giường đi ngủ có chui trong chăn mà lén cười. Thật ra điều có lợi duy nhất của họ cũng chỉ là có thể chui trong chăn mà cười hi hi.

Sư Tôn đã gặp phải rất nhiều kẻ tiểu nhân. Nhưng tôi đều chẳng để ở trong lòng, tôi cũng chẳng tu pháp Đại Tự Tại Thiên đánh tiểu nhân này. Thật ra khi họ chui trong chăn mà cười thì tôi cũng chui trong chăn cười. Vì sao? Bởi vì con người tôi luôn công khai, chẳng qua họ chỉ là lấy những thứ mà tôi đã công khai ra, gom góp những khuyết điểm của tôi, rồi lại công khai cho mọi người biết mà thôi, điều đó không phù hợp với ý của tôi. Gần đây tôi muốn nêu một kiến nghị với chủ tịch và phó chủ tịch của Lôi Tạng Tự, hy vọng họ có thể trợ giúp in ấn hai cuốn sách nhỏ đó (cười). Thật đó, với Sư Tôn thì chẳng có vấn đề gì cả.

Người tu hành đến cảnh giới vô nhân ngã thì còn cần đến cái thể diện này sao? Căn bản là tôi chẳng có bộ mặt nào cả. Người mà họ chửi là Lư Thắng Ngạn, có liên quan gì đến tôi? Người họ chửi là Liên Sinh Hoạt Phật, có quan hệ gì tới tôi? Sống tại thế giới Ta Bà là rất ngắn ngủi, là một cái tên mà thôi, với tôi mà nói chẳng qua chỉ là ánh điện lửa đá, bong bóng, chẳng mấy chốc sẽ tiêu tan, bởi vì bạn đã đắc tính Không rồi mà! Bạn đã viên mãn rồi mà! Đúng không? Nói thẳng ra, họ mới viết được hai cuốn mà thôi, còn tôi bây giờ đã viết đến cuốn 107 rồi, tốt nhất là họ hãy viết 107 cuốn sách phỉ báng để đôi bên có thể khớp lại với nhau.

Thật ra Sư Tôn có rất nhiều kẻ tiểu nhân, nhưng tôi chẳng hề để những việc này ở trong lòng. Tôi chỉ có đi giúp người, vĩnh viễn chỉ có đi giúp người mà thôi, không thể nào đi hại người.

Bây giờ tôi dạy pháp này, đầu tiên là tay phải kết thủ ấn “số một” [chỉ tay trái nắm lại và giơ thẳng ngón cái], quán tưởng tay trái này đại diện cho kẻ tiểu nhân. Kẻ tiểu nhân này chuyên môn hại người, chuyên môn lén lút phát tán tin đồn, trước mặt cấp trên thì đâm thọc mách lẻo, gây chuyện thị phi. Ban đầu thì anh ta có vẻ rất vĩ đại, sau cùng thì cực kì hổ thẹn, cúi đầu lui đi, chui xuống hầm, không dám gặp bạn. Trước tiên bạn hãy quán tưởng kẻ tiểu nhân này, quán tưởng đầu, thân của họ, sau đó họ cúi đầu xuống, rất hổ thẹn trốn ở trong cái hang này (chui vào bên trong bốn ngón tay). Thế còn cái tay phải này chính là Đại Tự Tại Thiên. Quán tưởng tay phải là Đại Tự Tại Thiên, tay trái là kẻ tiểu nhân, cúi đầu, sau đó đánh vào hắn, đánh xuống 49 cái. Đánh xong thì phải niệm chú Đại Tự Tại Thiên: “Ôm. Ma-si-sư-la-pô-yê. Sô-ha.” Nói chung, có người đánh một cái thì niệm một câu chú Đại Tự Tại Thiên. Pháp này rất đơn giản. Sau khi các bạn trở về, đừng có đánh ngón tay mình đến mức sưng lên đó (cười).

Nói chung, người với người chung sống với nhau là cực kì khó. Trong cuộc đời con người khó tránh khỏi gặp những kiểu người như vậy, nhưng trước khi làm pháp này, chính bạn cũng cần nghĩ một chút xem có phải là bản thân bạn vô lý không? Bản thân mình có chút nào dã man không? Bản thân mình có ngang ngược không? Trước tiên phải tự mình suy nghĩ một chút. Trên đời này, người tốt đôi khi chưa chắc đã là tốt, người xấu cũng không chắc là xấu. Giống như tâm của Sư Tôn, chính là tâm chúng sinh bình đẳng, bởi vì tôi nhìn những chúng sinh là kẻ xấu cũng có mặt tốt. Giống như những kẻ tiểu nhân liên tục công kích Sư Tôn, tôi đều cực kì khâm phục họ cái tinh thần hại người này (cười). Tôi muốn học tập, không phải là học tập hại người, mà là dùng cái tinh thần hại người này để tu hành, thế thì chắc chắn sẽ là “số một” rồi. Bề ngoài thì thấy là tôi có tiểu nhân, nhưng trên thực tế, những kẻ tiểu nhân đó cũng đang giúp đỡ tôi, họ cũng là đối tượng để tôi học tập. Người đã tu hành đến cảnh giới này rồi thì đều có thể xem rất nhiều chuyện như chẳng có gì, cho nên tôi sẽ chẳng đi hại người, cũng chẳng đi làm kẻ tiểu nhân. Tôi hy vọng mọi người cũng đừng đi hại người, cũng đừng đi làm kẻ tiểu nhân. Vì Sư Tôn đã dạy cho mọi người pháp này rồi, đương nhiên các bạn có thể đánh tiểu nhân rồi (cười). Chỉ cần bạn thật sự cho rằng họ đích thực là tiểu nhân, bạn có lý, họ không có đạo lý, thế thì bạn có thể dùng pháp này.