📑

TS Liên Anh khai thị về thỉnh phù (trích lược)

image

Trích lược bài giảng của Thượng sư Liên Anh về thỉnh phù

Phù là một sự giao tiếp chân thành, cho nên bản thân phù phải có thông tin chính xác rõ ràng. Về cơ bản, một lá phù có linh nghiệm hay không đòi hỏi ba yếu tố. Thứ nhất, người thỉnh phù nhất định phải có sự thành tâm, phải có họ tên, giờ ngày tháng năm sinh của bạn. Nếu bạn có học về tử vi đẩu số, bạn sẽ biết giờ, ngày, tháng, năm sinh của bạn chính là bốn thông tin đại diện cho bản thân bạn, từ bốn thông tin này mà diễn biến ra đủ loại quẻ. Đó là lý do vì sao tử vi đẩu số có thể xem cá nhân bạn từ nhỏ đến già sẽ xảy ra những chuyện gì, bởi vì trong đó có ẩn giấu tất cả bí mật. Bạn phải bẩm báo với Phật Bồ Tát họ tên, họ tên này có ý nghĩa là gì? Họ tên này chính là phù hiệu mà cha mẹ đặt cho bạn khi sinh ra bạn. Tên gọi chính là phù hiệu, giờ ngày tháng năm cũng là phù hiệu. Nơi ở cũng là phù hiệu, bạn sống ở đâu? Rất nhiều người hỏi, lúc thì tôi sống ở Anh, lúc thì sống ở Hồng Kông, lúc thì ở Malaysia, lúc thì ở Singapore. Tôi nói thế này, hãy chọn nơi mà bạn thường xuyên ở, hoặc không thì bạn viết cả hai.

Khi chúng ta đi khám Tây y, khám Đông y, rất nhiều người già có bệnh là vì họ tự nghĩ rằng bản thân họ có bệnh. Khi đi bệnh viện bác sĩ sẽ nói, ồ được tôi sẽ kê đơn thuốc cho ông, sẽ tiêm cho ông, thật ra liều thuốc tiêm đó là thuốc dinh dưỡng, thuốc đó là B-complex, vitamin C, vitamin A, vitamin D, sau đó người già sẽ cảm thấy, ồ khỏe rồi. Phù có tác dụng như vậy không? Có! Nó có tác dụng an ổn thân tâm, an ủi tinh thần, nó cũng là một liều thuốc. Đó là vì sao phù lục được xếp vào khoa thứ ba trong y học cổ truyền, đó là khoa Chúc Do, bởi vì nó không chỉ là đạo âm dương, đạo ngũ hành, nó càng có thể giúp đời cứu người. Vì thế, bác sĩ thật sự cao minh nhất định sẽ có hiểu biết về phù lục, họ tuyệt đối sẽ rất khiêm tốn, một bác sĩ cao minh sẽ biết bệnh của mỗi người đều có nhân quả luân hồi. Không thể nói rằng hôm nay tôi kê thuốc cho anh, anh chắc chắn sẽ khỏi. Không phải như vậy.

Hôm nay tôi nói với mọi người, người cầu phù phải thật thành tâm thành ý, đó là điều kiện tiên quyết tối quan trọng. Không thể có khái niệm rằng tôi có bệnh, tôi tới tìm anh, anh vẽ phù cho tôi, tôi uống xong phải khỏi lập tức. Với kiểu người như vậy tôi sẽ không vẽ. Tôi đã gặp rất nhiều rồi. Có lần ở Đài Loan hỏi việc cho người ta, một người đi vào cầm theo cuốn Tiên Thiên Phù Bút, vứt lên bàn tôi, nói: ”Tôi muốn cái phù này, anh vẽ cho tôi 3 lá, à không, 5 lá, tôi muốn uống cả tuần!” Tôi nói tôi không vẽ, xin mời đi về. Với thái độ này của bạn, cho dù tôi có vẽ cho bạn, thần cũng sẽ không giáng xuống. Thỉnh phù không phải như vậy. Còn nữa, ví dụ bạn có bệnh tim, bạn cần báo cáo rõ tình hình bệnh tật, chứ không phải là bản thân cũng không rõ tình trạng của mình, nói rằng: “Cứ vẽ một lá phù nào uống vào khỏi là được!” Bản thân mình cũng không rõ vấn đề của mình. Tôi từng ở Đài Bắc, có sư tỉ nói thân thể không khỏe, tôi thỉnh thị Diêu Trì Kim Mẫu xem rốt cục nên vẽ phù gì để mà cho thuốc đúng bệnh. Thế rồi Kim Mẫu nói cho tôi biết tim của sư tỉ đó có vấn đề. Tôi liền hỏi chị ấy đã đi khám bác sĩ chưa, chị ấy nói đã khám sức khỏe. Tôi nói tim của chị có vấn đề, chị có biết không? Chị ấy nói tôi đâu có, tôi rất khỏe mạnh mà. Tôi nghĩ, ồ, sao lại không như tôi vừa được biết nhỉ. Thế rồi nói một lúc thì chị ấy nói, tôi chỉ có bôi thuốc, rồi uống thuốc hạ huyết áp, rồi uống thuốc trợ tim mà thôi. Tôi nói như thế không phải là tim chị có vấn đề sao? Chị ấy vẫn nói không hề có, đây đâu phải là vấn đề. Bởi vậy, bệnh lớn nhất của con người chính là vô minh, ngay cả sức khỏe của mình có vấn đề gì cũng không dám thừa nhận, không dám khám bác sĩ. Đây chính là bệnh, bạn cho rằng bệnh là gì đây? Không dám đối mặt với chính mình cũng là bệnh. Tôi vẫn phải nói cho mọi người hiểu về những quan niệm này, mặc dù tôi cũng e rằng tôi nói hết ra thì không ai dám cầu phù nữa.

Cho nên phù và thuốc, chú, pháp thuật, thân tâm linh, tâm sinh lý, tôn giáo, khoa học, đều có quan hệ với nhau, nó là khoa học của toàn bộ vũ trụ, chỉ là nó được biểu hiện ra trên một lá phù đơn giản.

Phù lục cũng có truyền thừa. Đạo pháp của Chân Phật Tông là thuộc phái Thanh Thành, truyền thừa nhân gian của chúng ta chủ yếu đến từ Liễu Minh Hòa Thượng, sau đó Căn bản Thượng sư của chúng ta được Diêu Trì Kim Mẫu dạy dỗ, có toàn bộ dòng chảy pháp của Diêu Trì Kim Mẫu. Sư Tôn có nói, phù lục của Sư Tôn là đến từ “tiên thọ” [phù do tiên cõi trời dạy], “sư thọ” [phù do thầy dạy] và “tuôn chảy từ tâm”. Đạo pháp, Mật pháp của Chân Phật Tông là “bất cộng” [đặc biệt], không giống với pháp của người khác, đây chính là truyền thừa của chúng ta. Cho nên hôm nay bạn học phù, bạn phải biết bạn học từ đâu, sư phụ của bạn học từ đâu, bạn phải thuộc như lòng bàn tay.

Hôm nay bạn nghe giảng về vẽ phù, bạn trở về nhà có thể lập tức vẽ phù không? Không được, cần phải có truyền thừa, cần phải được Sư Tôn trực tiếp quán đảnh pháp vẽ phù. Trước đây tôi từng trông thấy đồng môn Chân Phật Tông vẽ phù, tôi có hỏi đã được quán đảnh chưa, họ nói được rồi, được nhân viên hoằng pháp ABC quán đảnh cho. Ồ, thật là vĩ đại! Giảng sư, trợ giảng lai lịch không rõ thế nào mà có thể quán đảnh vẽ phù cho bạn thì đó là quỷ vẽ phù. Truyền thừa, quán đảnh, nghi quỹ, giới luật bạn đều không hiểu thì bạn vẽ phù gì chứ?

Ba yếu tố: người cầu phù, người làm pháp, Bổn tôn đều phải có thì lá phù mới linh nghiệm. Người cầu phù phải thành tâm, phải có tâm khẩn thiết. Người làm pháp phải dốc toàn tâm toàn ý, hoàn toàn từ bi hỷ xả để cứu giúp người này. Có Bổn tôn giáng xuống. Ba sức mạnh này kết hợp với nhau thì phù mới linh nghiệm.