📗

288. Một giỏ ý tưởng kỳ lạ

image

Một giỏ ý tưởng kỳ lạ

🪷 Mỗi ngày một tiểu phẩm

Văn tập số: 288 Xuất bản: 07/03/2022 Tác giả: Liên Sinh Hoạt Phật Lư Thắng Ngạn Biên dịch: Ban Biên dịch và Truyền thông Upala Việt Nam

Mục lục

🔎 Văn bản đang trong quá trình hiệu đính!!!

Lời mở đầu: Năm con mắt

Buổi tối ngày 3 tháng 11 năm 2021, khoảng 12 giờ. Tôi giúp Thượng sư Liên Hương làm kết giới phòng ngủ. Làm xong, đúng lúc tôi đang chuẩn bị trở về phòng mình tu pháp, đôi mắt Sư Mẫu nhìn thẳng vào mặt tôi, khá bình thản nhưng hơi lộ chút kỳ lạ. Bà ấy nói: ”Mặt ông lại biến đổi rồi!” Tôi hỏi: ”Biến thành mặt gì? Bà nhìn thấy cái gì?” (Gần đây bà ấy có con mắt âm dương.) Bà ấy nói: ”Quái vật!” Tôi hỏi: ”Tôi biến thành quái vật gì?” Bà ấy nói: ”Trên mặt ông có năm con mắt. Ông là quái vật, quái vật có năm con mắt.”

Tôi vừa nghe thấy vậy thì trong lòng chấn động, sửng sốt. Bởi vì: Một tuần trước, tôi có một giấc mơ. Mơ thấy mười hai vị Cát Tường Thiên Nữ mặc thiên y với mười hai màu sắc, ríu ra ríu rít nói với tôi: ”Đại Phật tử hữu duyên hữu phận, bậc Thánh tôn học tu thành tựu, hãy mau mau theo chúng tôi đến Sắc Cứu Cánh bái kiến Phật Đà.”

Mười hai vị Cát Tường Thiên Nữ đều có vẻ đẹp tuyệt sắc. Tôi đi theo họ đến Sắc Cứu Cánh Thiên. Đúng lúc Phật Đà đang thuyết pháp cho vô số Thánh hiền. Phật Đà trông thấy tôi đến thì Phật ngừng thuyết pháp. Vô số Thánh hiền quay đầu nhìn tôi, tôi tự cảm thấy bản thân mình chỉ là một nhân vật nhỏ bé của thế giới Ta Bà nên không dám ngẩng lên, chỉ cúi thấp đầu.

Phật Đà nói: ”Lư Sư Tôn đến trước đây, ta sẽ trao giải thưởng cho ngài!” Giải thưởng ư? Tôi không dám suy đoán, Phật Đà sẽ giao giải gì cho tôi, giấy khen? Tiền thưởng? Huy chương?…

Tôi đến gần Phật Đà. Phật Đà lấy ra một tấm vải đỏ phát quang, mở mảnh vải ra, bên trong có năm con mắt đang tỏa ánh sáng lấp lánh. Phật Đà rất thân mật, ngài giúp tôi lần lượt đặt những con mắt vào trán tôi. Con mắt thứ nhất là nhục nhãn - là con mắt mà thân thể xương thịt có thể nhìn thấy. Con mắt thứ hai là thiên nhãn - là con mắt của Sắc Giới Thiên, xa gần, trong ngoài, ngày đêm đều có thể nhìn được. Con mắt thứ ba là huệ nhãn - là trí huệ quán chiếu lý luận về chân không vô tướng. Con mắt thứ tư là pháp nhãn - là con mắt quán chiếu tất cả pháp môn. Con mắt thứ năm là Phật nhãn - là con mắt quán chiếu mọi loại trí huệ. (Con mắt thứ nhất thì tôi đã có, con mắt thứ hai cũng có. Tôi rất hân hoan với ba con mắt kia.)

Phật Đà trao giải thưởng cho tôi là năm con mắt. Tôi vô cùng sung sướng. Và tất cả Thánh hiền đều ào ào vỗ tay, tiếng vỗ tay vang dội như sấm, làm kinh động đến cả Chư Thiên…

Giấc mơ này tôi không kể ra. Nhưng Thượng sư Liên Hương lại nhìn ra trên mặt tôi có năm con mắt. Thật là bất khả tư nghì không thể tưởng tượng nổi!

Tôi lấy chương này làm lời mở đầu, cuốn sách này có tên là “Một giỏ ý tưởng kỳ lạ”, mà cũng là “Một giỏ sự việc kỳ lạ”. Chúc mọi người: Mở sách ra có được lợi ích!

(Tháng 1 năm 2022)

Liên Sinh Hoạt Phật Lư Thắng Ngạn Sheng-yen Lu 17102 NE 40th Ct., Redmond WA 98052 USA

01. Nguồn gốc của con người

Có người hỏi tôi: ”Con người từ đâu đến?” Tôi đáp: ”Tinh cha huyết mẹ, trùng dài trùng tròn.” Người đó hỏi: ”Tôi muốn hỏi đến nguồn gốc sớm nhất ấy?” Tôi đáp: Căn cứ theo kinh Thánh: Con người là do Thượng đế lấy hình dáng của chính mình mà sáng tạo ra Adam trước, sau đó lại từ một chiếc xương sườn trên người của Adam mà sáng tạo ra Eva. Kinh Thánh nói như vậy.

Còn căn cứ theo Nguyên Nhân Luận [Luận về nguồn gốc loài người]: Quang Âm thiên nhân thấy địa cầu khi mới hình thành sáng rực rỡ không gì sánh bằng, liền bay đến địa cầu. Sau khi họ uống nước suối thơm và ăn đất màu mỡ thì thân thể trở nên đặc và nặng, không trở về Quang Âm Thiên được nữa, nên trở thành tổ tiên của loài người.

Còn căn cứ theo Dịch Sử: ”Bàn Cổ khai thiên lập địa, những loài côn trùng trên thân thể ngài vì gió mà rung cảm, hóa thành dân chúng.” Điều này nói lên rằng: con người là do những loài côn trùng trên người Bàn Cổ biến hóa ra.

Còn căn cứ theo Thuật Dị Ký: Vợ chồng Bàn Cổ là sự khởi đầu của âm dương. Điều này nói rằng: Bàn Cổ và Thái Nguyên Ngọc Nữ trở thành vợ chồng, sinh ra nhân loại.

Còn căn cứ theo Thái Bình Ngự Lãm: Khi trời đất mới bắt đầu, Nữ Oa dùng đất sét để nặn thành con người. (Con người là do Nữ Oa tạo ra.)

Còn căn cứ theo Hoài Nam Tử: Hoàng Đế sinh ra âm dương, Thượng Biền sinh ra tai mắt, Tang Lâm sinh ra tay, Nữ Oa làm 70 biến hóa. Điều này nói rằng: con người là do các thần cùng sáng tạo ra.

Lại căn cứ theo Hoài Nam Tử: Có hai vị thần hỗn sinh tổ chức trời đất. Khí thô thì trở thành trùng, khí tinh thì trở thành con người. Điều này nói rằng: có một thần nam và một thần nữ, hai người hợp thể, sinh ra con người và những thứ khác.

Nhiều thần thoại và truyền thuyết như vậy thì bạn phải tin theo cái nào?

Người hỏi: ”Nhiều truyền thuyết như vậy, Lư Sư Tôn tin theo cái nào?” Tôi đáp: ”Nguyên Nhân Luận.” Tôi nói: ”Tôi tin rằng loài người chúng ta vốn là Quang Âm thiên nhân di cư đến địa cầu.” Người hỏi: ”Vì sao?” Tôi nói: ”Phật Đà nói, chúng sinh đều có Phật tính, Quang Âm thiên nhân có Phật tính rất sâu dày. Hơn nữa, tôi có tư tưởng thiên nhân hợp nhất, trời và người là một không phải là hai, Phật và ta là như nhau không phải là khác nhau.” Người hỏi: ”Ngài không tin những thần thoại khác phải không?” Tôi đáp: ”Cũng không phải là không tin, trong những thần thoại khác cũng có đạo lý tồn tại. Nhân loại sau này là tinh trùng (trùng dài) của người cha và trứng (trùng tròn) của người mẹ hợp lại mà sinh ra. Điều này phù hợp với thuyết trùng trên người Bàn Cổ hóa sinh ra con người.” Người hỏi: ”Lư Sư Tôn còn tin tưởng điều gì nữa?” Tôi đáp: ”Nhân quả luân hồi.”

02. Ý nghĩ do tâm

Ngày 5 tháng 11 năm 2021, 5 giờ sáng. Tôi đột ngột tỉnh dậy.

Tôi nghĩ một lúc, bây giờ mà dậy thì vẫn còn hơi sớm, chi bằng ngủ thêm một chút, nhưng tôi lại cảm thấy đầu óc rất tỉnh táo. Tôi có một suy nghĩ kỳ lạ: ”Nếu bây giờ tôi chết thì ai sẽ đến đón tôi?” Hai mắt tôi nhắm lại, tiến nhập vào trạng thái mông lung. Trong sát-na này, không ngờ tôi lại nhìn thấy một đám đông người, không phải là một đám đông người, mà là một đám đông ma quỷ ở âm gian. Là Thất Gia, Bát Gia, một trắng một đen, thè lưỡi ra, đó là Bạch Vô Thường, Hắc Vô Thường. Đầu trâu, mặt ngựa. Văn phán quan, võ phán quan. Quỷ lao dịch. Còn có Diêm La Vương của mười điện. (Tần Quảng Vương, Sở Giang Vương, Tống Đế Vương, Ngũ Quan Vương, Diêm La Vương, Biện Thành Vương, Thái Sơn Vương, Đô Thị Vương, Bình Đẳng Vương, Chuyển Luân Vương.) Còn có Đông Nhạc Đại Đế (Thái Sơn Phủ Quân).

Tôi nhìn thấy vậy thì rất kinh sợ. Họ xếp hàng hai bên. Tôi hét lớn: ”Mọi người đến để bắt tôi sao?” Đông Nhạc Đại Đế nói: ”Sai rồi! Chúng tôi đến để nghênh tiếp Lư Sư Tôn! Hoan nghênh! Hoan nghênh!” Tôi nói: ”Tôi không muốn đi địa ngục!” Đông Nhạc Đại Đế nói: ”Đây không phải là vấn đề ngài muốn đi hay không muốn đi, mà là vấn đề ngài đã phát nguyện.” Tôi hỏi: ”Tôi phát nguyện ư?” Đông Nhạc Đại Đế nói: ”Lư Sư Tôn! Ngài từng phát nguyện rằng, nguyện theo Địa Tạng Vương Bồ Tát, vĩnh viễn ở trong địa ngục, địa ngục chưa trống thề không thành Phật. Lời nguyện này ngài không thể quên.” Tôi ngẫm nghĩ, quả nhiên là vậy.

Tôi nói: ”Nhưng tôi cũng từng nói, muốn đến Diêu Trì Tiên Cảnh, muốn đến Tây phương Cực Lạc thế giới Ma Ha Song Liên Trì.” Đông Nhạc Đại Đế nói: ”Vậy chỉ có thể lần lượt đến thôi.” Tôi hỏi: ”Tôi có thể biến hóa thành ba thân không?” Đông Nhạc Đại Đế đáp: ”Vậy để xem hành vi tu hành của ngài.” Tôi hỏi: ”Bây giờ tôi phải theo các vị đi sao?” Đông Nhạc Đại Đế đáp: ”Đúng vậy.” Tôi vã mồ hôi như mưa, tôi kinh hãi! Tôi hét lớn: ”Thời điểm của tôi còn chưa đến, vẫn chưa phải là lúc chết, mọi người không cần đến nghênh tiếp tôi đâu. Khi thời điểm của tôi đến, tôi muốn Bổn tôn Địa Tạng Vương Bồ Tát của tôi đến đón tôi.”

Đúng vào lúc này, Địa Tạng Vương Bồ Tát hiện thân, tỏa sáng rực rỡ, tay phải cầm tích trượng, tay trái cầm minh châu, đầu đội mũ Ngũ Phật, ngồi trên hoa sen vàng. Địa Tạng Vương Bồ Tát hét lớn một tiếng: ”Tỉnh dậy!” Tôi lập tức tỉnh dậy! Ôi! Vẫn là một giấc mộng Nam Kha!

03. Một vũng máu

Ngày 6 tháng 11 năm 2021, thứ bảy, 2 giờ chiều. Một cô gái đến gặp tôi. Cô gái yêu cầu thị giả của tôi đi ra ngoài cửa. Sau đó, cô ấy nói với tôi: ”Lư Sư Tôn! Xin thầy cứu tôi!” Tôi hỏi: ”Chuyện gì?” Cô gái đáp: ”Đêm nào cũng có một con ma nam đi vào phòng tôi, đè tôi xuống, lần nào cũng cưỡng bức tôi.” Tôi hỏi: ”Cô có nhận ra con ma nam đó không?” Cô gái đáp: ”Không quen!”

Tôi bấm ngón tay tính toán một lúc, tôi nói: ”Nhà trọ mà cô ở không sạch sẽ, có một nam thanh niên đã tự sát, là nam thanh niên đó quấy nhiễu cô.” Cô gái đáp: ”Khi tôi chuyển vào thì cũng có nghe nói đến. Nhưng tôi nghĩ nước giếng không phạm nước sông, không oán không thù, bởi vì tiền thuê nhà khá rẻ nên tôi cũng vào ở đó, không ngờ lại phát sinh ra chuyện này.”

Tôi nói: ”Thế này đi! Tôi viết mấy chữ, cô đem về dán lên cửa sổ, nhất định có hiệu quả, con ma này không thể vào được.” Tôi viết mấy chữ như sau:

image

(Hum mama hum ni soha.) [Thần chú Bạch Tản Cái Phật Mẫu] Tôi gia trì chú tự (hà khí), rồi tôi đưa cho cô gái đem về dán vào cửa sổ.

Đêm đó. Con ma nam lại đến, hắn đứng bên ngoài cửa sổ, không thể vào được. Con ma nam lạnh lùng nói: ”Lư Sư Tôn! Ông hãy nhớ đấy, ông làm hỏng việc tốt của tôi, nhất định tôi sẽ báo thù!” (Không ngờ con ma nam đó lại nhận ra tôi.) Ma nam đó đứng ngoài cửa la hét một hồi thì không la hét nữa. Kể từ đó thì họ sẽ sống hòa thuận với nhau sao? Không hề có chuyện đó. Ma nam không bỏ cuộc, lại ở bên ngoài cửa sổ nói: ”Xé câu chú này đi, tôi yêu em!” Ma nam gọi: ”Để cho tôi vào đi!” Thế là, cô gái lại đến tìm tôi, hỏi tôi phải làm sao. Bởi vì rốt cục thì ma nam kia vẫn không đi. Tôi cười! Tôi nói: ”Đơn giản thôi, tôi cho cô một cái lọ, con ma nam này gọi thì cô vỗ vào lọ hai cái rồi đậy nắp lại, sau đó trả cái lọ lại cho tôi là được.” (Tôi muốn con ma nam này trở thành ma nô lệ trong nhà tôi.)

Sau đó, cô gái đưa lại cho tôi cái lọ. Tôi mở nắp lọ ra, hắn không xuất hiện. Tôi hỏi: ”Cô vỗ mấy cái?” Cô gái đáp: ”Không phải là hai cái sao?” Tôi hỏi: ”Là hai cái phải không?” Cô gái đáp: ”Xin lỗi! Tôi căng thẳng quá nên cứ vỗ liên tục, không biết là mấy cái nữa!” Tôi nói: ”Ấy! Hắn đã hóa thành vũng máu rồi! Hình thần của con ma đều chết rồi!” Cô gái hỏi tôi: ”Phải làm sao?” Tôi nói: ”Mạng của ma nam đó cũng nên diệt tận thôi, chẳng có cách nào! Cảnh giác chúng ta rằng trên đầu chữ sắc có một con dao đó.”

04. Nữ sinh nói chuyện rất ngọt ngào ấy

Năm ấy. Sau khi Tôn Thắng Lôi Tạng Tự tổ chức La Thiên Đại Tiếu, tôi phải rời khỏi hội trường, ngồi trên xe du lịch, đang chuẩn bị rời khỏi Oakland. Tôi kéo cửa sổ xe xuống, nhìn thấy trên vỉa hè có cô nữ sinh nói chuyện rất ngọt ngào ấy đang vẫy tay chào chúng tôi, nói tạm biệt. Tôi hét lớn: ”Lý Trinh Ni! Con định đi đâu?” Lý Trinh Ni đáp: ”Con định về New York.” Tôi nói: ”Vì sao con không đi Los Angeles?” Lý Trinh Ni đáp: ”Ở Los Angeles con không có bạn bè!”

Tôi “ồ” lên một tiếng, không nói thêm nữa! Xe du lịch cứ thế chạy đi! Càng đi càng xa. Ấn tượng của tôi đối với Lý Trinh Ni là: Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt thanh tú. Nói chuyện lúc nào cũng ngọt ngào, rất cuốn hút người khác. ……………….

Khoảng hơn một năm sau. Lý Trinh Ni xuất hiện tại Seattle Lôi Tạng Tự. Cô ấy nói: ”Lư Sư Tôn! Con đã có rồi!” Tôi hỏi: ”Có cái gì?” Cô ấy đáp: ”Có thai rồi.” Tôi nhảy dựng lên! ”Của ai vậy?” Cô ấy đáp: ”Của chồng con.”

Thì ra sự tình là như thế này: Ngày hôm ấy, sau khi chúng tôi vẫy tay tạm biệt, Lý Trinh Ni nghĩ Lư Sư Tôn muốn mình đi Los Angeles. Mình phải nghe theo lời của Lư Sư Tôn sao? Nhưng ở Los Angeles, mình không có một người bạn nào, ở New York mình mới có bạn chứ!

Lý Trinh Ni cảm thấy khó xử, cuối cùng, cô ấy nghe theo lời tôi, quyết định dứt khoát đi Los Angeles. (Cô ấy nói, lời của Lư Sư Tôn không thể không nghe theo.)

Ở Los Angeles không một người quen biết. Một nam sinh nói với cô ấy: ”Chúng ta làm bạn với nhau nhé?” Cậu nam sinh này rất thành khẩn, tướng mạo cũng không tồi. Lý Trinh Ni nói: ”Được thôi!”

Không lâu sau. Cậu nam sinh này nói với Lý Trinh Ni: ”Chúng ta kết hôn nhé?” Lý Trinh Ni nói: ”Được thôi!” Kết quả là bây giờ họ đã kết hôn rồi, bây giờ đã sinh con, là một đứa bé trai rất khỏe mạnh. Gia đình hạnh phúc mỹ mãn. Đây chính là duyên phận của cô nữ sinh nói chuyện rất ngọt ngào Lý Trinh Ni.

Tôi nghĩ: tôi chỉ nói một câu rằng sao không đi Los Angeles? Cũng không biết linh cảm của câu nói này đến từ đâu, chỉ là đột nhiên buột miệng nói ra mà thôi.

Ai cho tôi chỉ thị tâm linh ấy? Không có! Thật sự là không có! Kết quả là đã thúc đẩy được một cặp vợ chồng rất đẹp đôi. Chỉ một từ: “Kỳ diệu!”

05. Là Diêu Trì Kim Mẫu nói

Tháng 3 năm 2020. Đó là lúc dịch bệnh ở Mỹ gay gắt nhất. Tháng 5 năm 2020. Em trai của sư huynh Kha Bỉnh Tường ở Seattle Lôi Tạng Tự là Kha Bỉnh Toàn và sư tỉ Hòa Địch Tư đưa con gái là Kha Phật Huệ đến gặp tôi.

Hỏi: ”Kha Phật Huệ là bác sĩ thực tập, cô ấy được cử đến bệnh viện ở thành phố Detroit bang Michigan để thực tập ba năm.” Vấn đề là: 1. Đó là bệnh viện có nhiều người mắc Covid-19 nhất. 2. Detroit là khu vực có đông hậu duệ của người da màu Phi Châu nhất. 3. Cách nhà quá xa. (Họ sống ở bang Oregon, ở bờ tây. Michigan ở bờ đông.) Họ muốn hỏi xem có thể: Lấy cớ bị bệnh không đi. Lấy có có việc không đi. Trì hoãn rồi đi sau. Yêu cầu được đi đến bệnh viện gần nhà hơn.

Tôi nhìn Phật Huệ, đó là một cô gái có tấm lòng rất lương thiện, có đôi mắt sáng, nhã nhặn và xinh đẹp. Cô ấy nói: ”Nghe theo lời Lư Sư Tôn!” Tôi bấm ngón tay thần toán. Diêu Trì Kim Mẫu nói: ”Nhất định phải đi Detroit.” Bố mẹ cô sốt ruột: ”Ở đó dịch bệnh ghê gớm lắm, đi thì chắc chắn sẽ nhiễm bệnh!” Diêu Trì Kim Mẫu nói: ”Vẫn phải đi!” Bố mẹ hỏi: ”Vì sao?” Diêu Trì Kim Mẫu nói: ”Đi rồi sẽ gặp quý nhân!” Vợ chồng Kha Bỉnh Toàn và Hòa Địch Tư rất lo lắng cho cô con gái này. Nhưng Phật Huệ nói: ”Nghe theo lời Lư Sư Tôn.”

Sau đó, Phật Huệ đã đi đến bệnh viện lớn ở Detroit kia. Quả nhiên không lâu sau, bác sĩ thực tập Phật Huệ đã nhiễm Covid-19, sốt cao không thuyên giảm, tôi đặc biệt vẽ một lá phù cho Phật Huệ. Phù thức như sau:

image

(Chú thích của người biên soạn: trọng điểm của phù nằm ở người vẽ phù và người uống phù. Còn một điểm quan trọng nhất là: Phật Bồ Tát có phóng quang gia trì hay không! Ba điều này kết hợp lại thì mới có hiệu quả.)

Phù này ngoài phóng quang gia trì vào chỗ sưng viêm ra thì còn khiến chứng viêm tiêu tan, chỉ cần cơn sốt thuyên giảm thì bệnh sẽ khỏi.

Ngày 26 tháng 7 năm 2021, sư huynh Kha Bỉnh Toàn và sư tỉ Địch Tư đưa Kha Phật Huệ và một bác sĩ nam làm ở bệnh viện đến cảm tạ Lư Sư Tôn. 1. Bệnh đã khỏi rồi! 2. Tất cả đều thuận lợi. 3. Thật sự đã gặp được quý nhân.

Phật Huệ nói: ”Tại bệnh viện Detroit, tình cờ gặp được một đàn anh học cùng trường, anh ấy là Andrew, khi con mắc bệnh, anh ấy đã chăm sóc con rất tỉ mỉ chu đáo.” Phật Huệ nói: ”Con đưa quý nhân đến đây!” Hơn nữa, chúng con đã đính hôn rồi! Chà! Cừ quá! Cừ quá! Tôi nghĩ: Tôi muốn cô ấy đi Detroit. Diêu Trì Kim Mẫu nói: ”Gặp được quý nhân!” Đây chính là cảm ứng có thật.

06. Điềm mộng

Gần đây, tôi có một giấc mơ, giấc mơ này rất kỳ lạ.

Có một người con gái xinh đẹp phi phàm. Mặc thiên y màu xanh lam, quần áo màu xanh da trời. Thiên y của nàng có mây trắng và ráng mây ngũ sắc bao quanh.

Nàng bước đi một bước là vượt qua được sông lớn biển lớn, có thể bay trên không trung. Nàng mở miệng ra nói thì trong miệng xuất hiện hào quang màu trắng, chiếu sáng cả mặt đất. Trên đầu nàng có nhật nguyệt. Bên trong nhật nguyệt có rất rất nhiều vị Phật và Bồ Tát nhỏ xíu cùng đi theo nàng.

Từ trái tim nàng phóng ra một vệt ánh sáng xanh lam, rất nhiều bệnh nhân nằm trên giường bệnh thức dậy, hết người này tới người khác đều bình phục, hơn nữa còn có thể xuất viện.

Lúc này, không trung có một diệu âm: Đây là Chân Phật tử Đến tìm Chân Phật sư Thỉnh cầu ngài chỉ điểm Để có duyên giải thoát.

Mộng cảnh này hết sức thù thắng và đặc biệt.

Sau khi tỉnh lại, tôi tự mình bói toán một chút, biết rằng đây không phải là một giấc mơ huyễn tưởng thông thường. Mà thật sự là có một đệ tử Chân Phật muốn đến để nhờ cậy tôi. Thế là tôi đặc biệt lưu ý.

Một hôm, quả nhiên là có một cô gái đến, cô đưa cho tôi một bài thơ.

Sư Phật kính yêu Đệ tử thảm thương Trầm luân nổi chìm Tại chốn nhân gian Phiêu bạt bất định Phiêu bạt nhiều năm Chẳng biết thời gian Đã bao lâu rồi Đôi khi cảm thấy Vận mệnh kỳ quái Biến hóa khôn lường Kiếp trước đời này kiếp sau Bất khả tư nghì thật khó nghĩ.

Đời này lúc này May mắn gặp thầy Thừa nguyện lại đến Đệ tử không còn Buồn đau thê thảm Không còn lang thang Lưu lạc mệt lắm Thở thôi cũng mệt Chung quy cũng vì Tự mình trói buộc chính mình. (Đây là một sự lĩnh ngộ sâu sắc.)

Lư Sư Tôn Đến hôm nay con mới gặp được thầy Cầu xin Sư Phật Đừng vội vàng bỏ đi, xin hãy bảo vệ con Con sẽ học tập chăm chỉ Giải thoát mình khỏi những ràng buộc Con tha thiết thỉnh cầu Sư Phật Lưu lại thế gian Thật lâu lâu lâu Đệ tử cần có Sư Phật dạy dỗ và dẫn dắt Con yêu Sư Phật Lời này không thể nói hết.

Tôi đọc xong, đây là thơ không phải thơ, tất cả đều hiểu rõ rồi. Giấc mơ của tôi cũng đã ứng nghiệm rồi. Tôi trả lời: Hỡi nữ đệ tử đẹp diệu kỳ Chịu nhận giáo huấn là đáng quý Đại mật pháp giấu ở tâm ta Sẽ truyền đạt hết chẳng giữ lại.

07. Đại pháp thuyền

Buổi tối ngày 10 tháng 11 năm 2021, khoảng 12 giờ. Thượng sư Liên Hương lên giường đi ngủ. Tôi giúp bà ấy đắp chăn, chúc bà ấy ngủ ngon, sau đó tôi chuẩn bị trở về phòng mình. Bà ấy nói: ”Mắt tôi lại thay đổi rồi!” Tôi nói: ”Lại biến thành mắt âm dương à?” Bà ấy nói: ”Đúng vậy! Tôi lại nhìn thấy thế giới khác.” Tôi hỏi: ”Bà nhìn thấy cái gì?” Bà ấy đáp: ”Tôi nhìn thấy ông đứng trên một con thuyền pháp lớn, ông chỉ huy con thuyền pháp tiến lên phía trước, sau lưng ông có rất nhiều rất nhiều người, đó đều không phải là người, mà là ma.”

Tôi nghe nói đến sau lưng tôi có rất nhiều ma thì tôi không sợ hãi chút nào, bởi vì tôi nhìn thấy ma quá nhiều rồi. Ma chính là “trở về”. Trở về nơi chốn ban đầu. Tôi muốn hỏi tiếp xem bà ấy còn nhìn thấy cái gì, nhưng Thượng sư Liên Hương đã nhắm mắt, một chốc đã ngủ thiếp đi.

Tôi tắt đèn, trở về phòng mình. Tôi nghĩ: Hai năm nay từ 2020 đến 2021. Cho đến……………. Đây là thời kỳ đại dịch lan tràn, dịch bệnh hoành hành. Nước này và nước kia đều đã thay đổi! Người và người đều thay đổi! Cuộc sống đã thay đổi rồi! Khi nào mới có thể trở về cuộc sống bình thường ngày xưa, chẳng ai có thể biết được.

Hai năm nay. Tôi chỉ làm một việc quan trọng, đó chính là vào mỗi buổi tối, tôi lên pháp tọa, làm siêu độ Nghìn chiếc thuyền pháp. Tôi đứng ở đầu thuyền, chỉ huy thuyền pháp, chạy hướng về cõi tịnh thổ Tây phương Cực Lạc thế giới.

Trình tự của pháp này là: Tôi biến hóa thành Bổn tôn A Di Đà Phật. Tôi phóng thuyền pháp lớn ra. Triệu thỉnh những trung ấm hữu duyên đã chết vì dịch bệnh, và cả trung ấm vô duyên đều lên thuyền pháp. Tôi thỉnh A Di Đà Phật phóng vô lượng ánh sáng, để trung ấm hữu duyên và trung ấm vô duyên thân tâm đều thanh tịnh. Niệm tâm chú A Di Đà Phật. Chú vãng sinh. Phụng thỉnh Liên Hoa Sinh Đại Sĩ trợ giúp trung ấm. Tôi đưa tất cả trung ấm đến tịnh thổ Tây phương Cực Lạc thế giới của A Di Đà Phật.

Quá trình này tôi đã làm suốt hai năm nay. Hằng đêm, tôi bận rộn tới nửa đêm mới đi ngủ. Tôi viết một bài kệ về siêu độ Nghìn chiếc thuyền pháp:

Bốn thượng sư ơn nặng như núi Liên Sinh con kính lễ biết ơn Truyền cho con mật pháp trân quý Cứu con và vô lượng chúng sinh Thành tâm con đệ tử Chân Phật Nay dịch bệnh phát nguyện cứu độ Nhờ mật chú cứu độ bao la Muôn người khổ đến được bỉ ngạn.

Và:

Nghìn chiếc thuyền pháp nghìn chiếc hiện A Di Đà Phật đại từ bi Chiếu vô lượng quang diệt tội chướng Người người tịnh hóa tỏa hào quang Từ nay mãi sinh cõi Cực Lạc Hàng cây thất bảo công đức thủy Quan Âm Bồ Tát Đại Thế Chí Nghìn đời kỳ duyên mãi lưu truyền.

Tôi nghĩ đến: Thượng sư Liên Hương nhìn thấy đại pháp thuyền. Tôi làm mật pháp siêu độ. Thế cũng là đại tương ứng rồi!

08. Thêm một chương về Nghìn chiếc thuyền pháp

Ngày 13 tháng 11 năm 2021 (thứ bảy). Tôi ngồi trên pháp tọa siêu độ Nghìn chiếc thuyền pháp. (Lúc 1 giờ rưỡi đêm.)

Lúc tôi triệu thỉnh: Khi trung ấm (linh hồn) lên thuyền pháp, tôi quan sát thấy có một đám linh hồn không lên thuyền pháp. Chuyện này là sao đây? Bởi vì mỗi lần tôi triệu thỉnh, nghìn chiếc thuyền pháp đều ngồi kín người, người người lên thuyền pháp, không còn sót một ai. Lần này thì khác, có một đám linh hồn không chịu lên thuyền pháp. Tôi hỏi: ”Vì sao không lên thuyền pháp?” Đáp: ”Bởi vì thuyền pháp này đi về hướng Tây phương tịnh thổ, cho nên chúng tôi không lên, chúng tôi muốn lên thiên đường.” Tôi hỏi: ”Mấy người là tín đồ Cơ Đốc giáo à?” Đáp: ”Đúng vậy.”